Thứ Tư, 4 tháng 8, 2010

Thơ về Quy Nhơn

Trong mail của lớp có một người tên là Nguyễn Quyết Thắng gửi bài thơ về Quy Nhơn (không rõ là ai), nhưng cảm tình với trang của Văn khóa 9 nên BBT đăng lên cho bà con mình thưởng thức! Không biết bà con nhà thơ lớp mình có ai có nhã hứng họa lại không nhỉ?
  NGUYỄN QUYẾT THẮNG


        QUY NHƠN
        Vượt đèo về với Quy Nhơn 
        Gửi hoàng hôn lại cho cơn gió chiều 
        Mùa thu vàng chin lưng đèo 
        Dã quỳ đau đáu nghiêng theo nắng trời 
         
        Xuôi về với biển em ơi 
        Nghe con sóng hát thay lời sông Côn 
        Vang trời dậy đất Tây Sơn 
        Ngẩn ngơ Ghềnh Ráng đọng hồn thi nhân 
         
        Đi tìm lại những dấu chân 
        Quân reo, ngựa hý, voi gầm...ngược xuôi 
        Anh hùng áo vải rạng ngời 
        Mênh mang Thị Nại một trời mưa bay 
         
        Ngập ngừng tay nắm bàn tay 
        Trái tim gửi lại ắp đầy Quy Nhơn...

Hình ảnh thời sinh viên

Một số hình ảnh thời sinh viên, chụp lại nên mờ quá! Nhiều hình bị hư, ai có scan thì chịu khó quét lại hình cũ nhé!

Hình ảnh từ trái qua: Tri - Tự - Triều - Nam - Hải - Tiến - Hùng

Hình chị em trong buổi học cuối cùng

Hình đi Huế tham quan
Hình chụp chung khi học thầy Nguyễn Đăng Mạnh
(Bà con mình bấm vào hình để xem ảnh nguyên khổ nhé)

200 ảnh từ đĩa Đặng Vỹ chuyển

Hình ảnh do Đặng Vỹ chuyển, còn 300 tấm nữa! Bà con vô chiêm ngưỡng dung nhan nhé! Vì khuyến khích bà con vào địa chỉ lớp, Nam để chế độ các hình này là Public với Friends (chế độ công cộng cho bạn bè). Ai có email thì gửi vào dhspqn@gmail.com. Ai chưa có email thì báo để tạo email nhé!

Để coi được slide show thì tải Adobe Flash về máy!

Hai mươi năm và mối duyên văn ngày ấy…

Bây giờ thì bạn bè về hết rồi, sau cuộc hội ngộ đầy xúc cảm. Giờ thì có thể thong thả ngồi nhớ lại chuyện xưa, những chuyện bây giờ mới kể!
À, phải nhớ Thu Hà trước tiên, vì đến hôm nay mình mới nghĩ lại chuyện ngày xưa mình đứng ra  phát ngôn hùng hồn về tình yêu thời sinh viên, mặc dù hồi đó mình chả biết tình yêu là cái cóc khô gì, ngoài một mớ lý thuyết về tình yêu theo kiểu maoist! Èo, sợ thật! Nhưng chắc hồi đó hắn cũng thương tình mình vì con nít, biết gì chuyện người lớn! Hihi, chỉ hai năm sau thì từ một bonchevik mình thành menchevik luôn!
Đại học muôn năm, vì nó biến một kẻ thuần túy lý thuyết lý tưởng như mình thành một người tứ đổ tường. Năm đầu không biết hút thuốc là gì, đến cuối năm bập phà điếu Mai tại Đồng Hà, ngồi chầu rìa và tham gia trò đỏ đen với lão Huy Thông trùm bạc bịp, mình mang hai gói thuốc góp vui anh em, rồi cay cú vì thua (thực ra là lão sắp bài, cố chơi thằng lơ ngơ là mình!) mà thành con nghiện, giờ vẫn hút thuốc trùm! Uống rượu thì có hai lão là Tiến và Hải dẫn dắt, bây giờ cũng trùm luôn! Ở dơ ngày đó là độc quyền, cái này thì giờ lại bị tha hóa hơn xưa!!! Còn nhớ mình có con nghẽo xe đạp thường xuyên quên, có lẽ là cái xe ai mượn xong cũng nhớ đời vì phải “hướng dẫn sử dụng” các kỹ năng vừa đi vừa kéo sên lên chạy cho khỏi mất thời gian dừng lại, và cái yên xe thì mẹ Nương vừa thấy mặt đã la làng: “ngồi yên xe ông giống cưỡi yên ngựa!”. Ôi, cái xe thân yêu của ta, thằng bạn Ngọc Toàn một lần dắt về vì mình lỡ để quên, cáu quá viết lên cánh cửa tủ: “Đ.M, tao không phải là thằng giữ xe cho mày, mẹ kiếp lần sau mà mày quên ông đem đi đổi bia hơi uống!”. Ơ, mà quên, đến năm thứ Tư đâu chỉ có mình hư hỏng. Mẹ Liên Minh bày đặt rít thuốc ở canteen ông Bảo, hồi đó bị bác Tấn Hải quạt cho một trận!
Cũng từ những năm đại học mà mình hiểu rằng đã tiêu phí 2 năm đầu cho việc đi thư viện không sót ngày nào mà học hành vẫn lẹt đẹt! Năm thứ 3 bỏ thư viện, học theo kiểu tài tử, vậy mà điểm cuối năm vọt lên hàng đầu, lãnh ngay học bổng xuất sắc! Thừa thắng xông lên, đến năm Tư cũng không thèm học, đến lúc coi bảng điểm, tự dưng Quốc Triều (nói trộm vong hồn mày!) reo ầm lên vì thắng độ! Hỏi độ gì, hóa ra chúng nó cá mình sẽ thiếu ít nhất một môn. Phù, mà lúc chung độ cho nhau chúng nó chẳng thèm mời khổ chủ, biết thế ông thiếu điểm cho mày thua cho bõ ghét! Một loạt 555 mà chúng nó cứ hì hì, có điên không chứ!
Kể ra đến giờ mình vẫn là thằng máu me chuyện văn chương, trong khi chẳng quan tâm cơm áo gạo tiền! Chỉ khổ bà xã! Hu hu, ngày xư chúng nó nói cấm có sai: tội của thằng Nam là làm thui chột một nhà thơ! Hơ, mà lớp mình lắm nhà thơ phết: Thanh Hương, Thu Hà, Ngọc Toàn, Tấn Huy, Thanh Hiền! Có điều giờ thì chúng nó từ bỏ thi ca mà thành quan chức, đại gia,…không “làm thơ” mà “làm chủ” hết! Nhưng lâu lâu tổ đãi lại có bài vang lừng! Ví như Ngọc Toàn tự dưng một ngày đẹp trời, viết “Quy Nhơn ngày trở lại”, phổ nhạc ì xèo một dạo hát suốt ở Quy Nhơn. Ví như Thanh Hiền có khối anh nhà thơ nhạc sĩ xin chết! Hay Thu Hà đăng hẳn trên Văn Nghệ… Còn mình thì chả viết chả in được cuốn nào, chỉ giỏi cãi lộn ì xèo trên mạng.
Nhưng xem ra mình phải kéo cày trả nợ vụ năm xưa là học sinh giỏi văn, nên lại làm giáo viên dạy chuyên văn. Ừ, cũng mong học trò có đứa theo nghiệp giáo, nhưng hình như lớp chuyên Văn mình dạy mấy khóa, chúng nó toàn thi kinh tế hay có dính vào văn thì dứt khoát không dính văn sư phạm! Các cháu ngày nay khôn thật!

Ừ, mà có lẽ vì vậy mà tụi mình quý cái dại dại khờ khờ ngây ngây thơ thơ của mình ngày xưa… Nợ nhau ngày ấy thành duyên hội ngộ bây giờ!

Thứ Ba, 3 tháng 8, 2010

Bà con mình tám cũng ác nhỉ?

Trưa 1.8.2010, trong khi chờ bạn Tri trang điểm để đưa chị em ra cánh Bắc, cameraman Trần Hà Nam đã kịp ghi lại hình ảnh chị em đang tranh thủ làm bà Tám trước lúc chia tay! Trình độ Tám sau 20 năm đã lên hàng cao thủ, vì vậy xin gửi lên cho bà con mình chiêm ngưỡng!

Thứ Hai, 2 tháng 8, 2010

Bài hát TRƯỜNG TÔI


Bài hát Trường tôi
Lời thơ : Trương Thị Thùy Trang
Nhạc: Bùi Văn Bình
Trường tôi bốn mùa xanh hàng cây
Khu giảng đường lặng yên trong gió
Nửa vầng trăng xa xôi, một bông hoa trăn trở
Bây giờ sao gắn bó thiêng liêng
Ký túc xá thân quen là tổ ấm
Trăng treo giữa khoảng trời chúng tôi cùng lặng ngắm
những bông hoa sứ dễ thương.
Xa rồi, cái tuổi trăng tròn
Ai dạy chúng tôi khôn lớn
Ai cho chúng tôi có được chiều sâu của biển
Và tầm cao của trời xanh
Niềm mơ ước thuở xưa nhỏ bé trong lành
Vẫn còn đang cháy sáng
Mơ một ngày đứng giảng
Hiểu ánh mắt em thơ nói điều gì
Trường tôi là khoảng trời, là phòng học
Là lời dạy của thầy cô khắc trong tim
Là muôn vàn nỗi nhớ lúc chia xa

20 năm, bây giờ gặp lại...

Từ 30.7 - 1.8, quân chúng khóa IX đã kéo đại binh về hội ngộ tại Quy Nhơn, nhân kỉ niệm 20 năm khóa 9 ra trường.
30.7.2010
Hai đoàn đến sớm nhất và hùng hậu nhất là Nha Trang và Sài Gòn, có mặt lúc 10h. Điểm danh:
1. Nguyễn Ngọc Toàn
2. Nguyễn Thị Kiều Chinh
3. Nguyễn Thị Thanh Hiền
4. Trần Huy Thông
5. Ngô Võ Lê
6. Nguyễn Thị Liên Minh
7. Đỗ Thị Hồng Hải
8. Đào Thị Vĩnh Hằng
Không chỉ vậy, còn đội hậu bị gồm các công chúa xinh đẹp, con của Thông - Lê, Liên Minh, Hồng Hải. Riêng Thanh Hiền trình làng cả hai cháu tầm cỡ hoa hậu tương lai! Quân chúng Quy Nhơn nghe tin kéo đến khách sạn Thanh Bình vui như hội. Bạn Hoài Thu có mặt buổi trưa nhưng khi đi ăn trưa thì xin về chăm mẹ và kiếu anh chị em để hôm sau đi đám cưới, sau này dù nhiều lần điện thoại nhưng bạn Thu vẫn bận rộn như ngày nào, không thể gặp mặt!
Scandal đầu tiên xảy ra khi Đặng Thị Bình và Huỳnh Thanh Loan đến chơi, lịch sự để dép ngoài phòng. Một thằng em dại mang danh nhà báo ở phòng cùng dãy tiện tay xách về, ý chừng thấy ...các em xinh quá nên chọ ghẹo chơi. Ai dè gặp trúng mấy...bà la sát, sau khi bị thằng em ghẹo chạy lên chạy xuống, nổi điên tế cho cu em biết mấy chị này là ai (may quá, vì chị em có hậu thuẫn là Nam đóng mặt Chí Phèo và quan chức làng báo Ngọc Toàn, khiến cu em phải xin lỗi rối rít).
Đến chiều 30.7, khi hội quân tại quán Biển Xanh đường Xuân Diệu, điểm mặt buổi đầu, có thêm: Nguyễn Thị Hương và phu quân (Vũ) cùng con gái, Nguyễn Thị Kim Phượng cùng phu quân (Danh), Trần Thu Hà, Hồ Văn Tự. Anh em Quy Nhơn có mặt gồm:
- Trần Hà Nam - Trương Thị Thùy Trang
- Huỳnh Thanh Loan
- Đặng Thị Bình
- Phan Thị Thu Hường
- Nguyễn Thị Hạnh Nhơn
- Nguyễn Quang Trung
- Hoàng Đức Tiến
- Võ Thị Đẹp
- Trương Thanh Phương
- Bùi Văn Bình
Ngày đầu tiên cũng là ngày Ban Tổ chức réo điện thoại đi khắp nơi, nhưng một số anh em từng hẹn trước lại không về. Thôi đành, hết sức thông cảm, biết làm sao!
31.7.2010
5h30 sáng, chuông điện thoại của Trần Hà Nam réo vang, còn mắt nhắm mắt mở, nghe Đặng Văn Vỹ thông báo: "Tớ đang ở tầng 4, bây giờ vào phòng nào?". Định chọc cho gõ cửa phòng chị em, nhưng nhớ bài học thằng cu em bị làm thịt, nên cũng tử tế đàng hoàng chỉ phòng.
Hai chiếc xe Mercedes được thuê, chở bà con mình lên Bãi Dại ăn chơi nhảy múa. Đến trưa, khi bà con đang hò hát ăn nhậu thì đón thêm một chiếc ô tô từ Quảng Ngãi do Phạm Vĩnh Tri lái vào, có thêm hai nhân vật đàn ông hoành tráng của khóa 9 là Nguyễn Văn Chiến, Nguyễn Thanh Dũng (hẹn sẽ kể những chuyện bây giờ mới kể sau!). Bạn Phạm Vĩnh Tri làm ngay thủ tục đầu tiên, đúng như lời hứa, ủng hộ họp lớp 5 triệu cùng tiền hỗ trợ gia đình bạn An Vinh. Ngay lập tức, bạn Ngọc Toàn thực hiện lời hứa, hát bài hát thống thiết theo phong cách Mr. Đàm: "Xin lỗi Tri, ngàn lần xin lỗi Tri...". Cả làng được bữa cười no...
(Giờ phải đi họp, chuẩn bị tập huấn tại Đà Nẵng! Bận quá! Bận quá! Bà con nào tiếp tục nối dòng nhé!)
T.H.N