Chủ Nhật, 15 tháng 8, 2010

Quy Nhơn ngày trở lại


BÀI HÁT QUY NHƠN NGÀY TRỞ LẠI
THƠ: NGỌC TOÀN

NHẠC: VĂN PHƯỢNG

THỜI OANH LIỆT 4 (KẾT)

"Trời mưa to có nhiều cái khoái
Khoái đầu tiên là đi ...ái rất gần

Đứng trong nhà... ái vọt ra sân

Đứng đâu ...ái đó, chẳng cần đi xa!"
(Nguyễn Duy)
Nội trú còn nhiều thú nữa chẳng tha

Thú ký sổ, thú chơi bài, thú hát

Nhưng nội trú có cảnh này thú nhất

Đêm chong đèn ngồi học với em

Nhớ năm hai thấy anh chị mà thèm

Đến lúc lớn thấy đàn em... bố láo!

Ta học cho vui (ai thèm học gạo!)

Học cùng em phải pháo cho to

Em và ta không thuộc giống con bò

Chẳng nhai lại làm gì bài cũ rích

Ngồi cạnh em học bài nếu thích

Vặn nhỏ đèn, mình kiss mê man!!!

Tình sinh viên ngày đó quá đàng hoàng

Đêm thao thức tặng nàng thơ con cóc!

Thầy dạy chán, một hai ba trốn học

Đọc giáo trình mà điểm ngất trời cao

Bạn cùng phòng - chiến hữu cũng là sao

Lãnh học bổng nuôi một thằng bị cắt

Ba thằng sống hai phần xuất sắc

Vẫn ung dung khanh tướng mấytháng ròng

Học mà chơi, chơi mà học ung dung

Đến năm cuối chẳng cần thi tốt nghiệp

Nhớ những đêm chong đèn ngồi viết

Ba đêm liền thức trắng với đề cương

Giao thầy xong đổ vật ra giuờng

Ngủ một mạch đến hơn ngày rưỡi

Ngày bảo vệ cả hai thằng phơi phới

Hai con mười đỏ chói khỏi cần thi

Chơi vô tư mà học cũng chì

Chỉ hận nỗi nhiều khi thành ma đói!

Thời sinh viên xét mình nhiều tội lỗi

Nên bây giờ sám hối viết vè chơi

Nếu mà ta bốc phét quá lời

Xin mẹ bợm (tức là em) ở nhà tha thứ! 
Hà Nội, 2006
THN

THỜI OANH LIỆT 3

Ở nội trú lâu dần thành tinh tướng
Bọn đàn em cũng sướng gặp đàn anh
Nhờ vả cái giề!! Cứ nói loanh quanh
Xuất xôi sáng, cà phê đều là tốt
Đời cũng sướng gặp phải nhiều chú dốt
Nên hai thằng chiến hữu sống xông xênh
Đây chiếc mền từ khoá Một nổi danh
Truyền khoá Chín ai cũng đành nhường suất
Than ôi chiếc mền chưa lần nào giặt
Đến tay mình hoá kiếp chẳng truyền nhân!
***
Nhớ những khi qua khu nữ tần ngần
Mắt lấm lét ngó chừng lên gác thượng
Giàn hoa giấy toả mùi không tưởng tượng
Nước em dùng hắt cả xuống đầu anh!!!

Tán tỉnh em nào phải liệu đi nhanh
Tìm chỗ khuất phơi mình cho muỗi cắn
Đời một mạc toả ra mùi khoai sắn
Rất chua nồng em cũng chẳng nề chi
(Chỉ có điều hơi tốn trước khi đi
Súc miệng đánh răng nhịn thèm thuốc lá!)
Em đừng dại qua kiếm anh lá chá
Bảo đảm ầm trời tiếng GIẾT nổi lên
Ta biết bạn ta vốn dĩ rất hiền
Đứng trước gái chẳngthằng nào dám giết!
Ban ký túclà những thằng keo kiệt
Điện anh em dùng lấy dây nguội đấu vô
Ta thông minh đảo cực nóng vô tư
Thẻ bài lưỡi lam thay may-so quá tiện
Ban ký túc là những thằng "bần tiện"
Ghét anh hùng tố tội bẩn lên trên
Tên bảng vàng bọn ta nhớ không quên!
Lại thêm tội: bẫy anh em ký túc
Đêm ấy là đêm cả khu sôi sục
Kêu Bí đoàn trường đòi đối chất với sinh viên
Anh em ta tuy phá... nhưng hiền
Hà cớ lại bày trò đặt bẫy!
Nhớ những buổi cùng hò la sấm dậy
Đuổi hộiđồng bọn quậy chạy cúp đuôi
Nhớ những đêm hò hát vang trời
Cả nội trú có những đêm không ngủ...

THỜI OANH LIỆT 2

Đời cứ thế ta tà tà tiến bước
Năm thứ ba oanh liệt khoảng trời riêng!

Những tháng ngày lừng lẫy chẳng thể quên

Chơi xả láng ngả về men-sê-vích

Hút thuốc thành trùm, thức khuya vô địch

Uống như sâu và "trai gái" cũng trùm 
Kết giao cùng bao chiến hữu kiêu hùng

Đời nội trú nếm đủ mùi mặn đắng

Nhớ những lúc lười dậy vào buổi sáng

Cuộn tròn chăn ngủ nướng kệ dân tình

Nhớ những đêm lên sân thượng tung hoành

Cửa sổ giạt giường biến thành củi tuốt!

Nhớ những lúc đói mèm rã ruột

Bắp cho heo xơi tuốt chẳngtừ nan

Thằng bạn nào ăn lẻ, quyết trừ gian

Xơi bằng hết bột, thay vào bằng vôi sống!

Cơm suất sáu, xoong canh lõng bõng

Bài hát leng keng gõ muống xuống nhà ăn

Còn nhớ như in kỷ niệm kinh hoàng

Canh chuột chết cả nhà ăn bỏ mứa!

Xe đạp cũ ai muợn mình đi chợ

Phải dặn dò như cưỡi ngựa bị hen

Áo quần dơ, chẳng bận kiêng khem

Giũ lại mặc bà con đều bịt mũi

Giờ đi tắm ký túc nam như hội

Nước giếng bốc mùi cứ dội vô tư

Có thằng còn nổi hứng làm thơ

"Mình không tắm, trâu bò mấy tắm!"

THỜI OANH LIỆT

Hơ hơ. lục lại ký ức của mình năm 2006, có bài thơ này ôn lại thời sinh viên, share cho bà con đọc chơi!
Hai mươi năm đã qua rồi em nhỉ
Bây giờ ngồi ngẫm nghĩ lại đời anh
Thời sinh viên lừng lẫy vang danh
Quyết ghi lại thành cẩm nang bí kíp!

***
Nhớ ngày ấy mình vừa qua tuổi chíp
Danh lẫy lừng đứng Nhất quốc gia
Bà con thi còn ta cứ tà tà
Chơi cho đã đợi đến ngày tuyển thẳng

Có dè đâu phải chờ đằng đẵng
Ban Tuyển sinh quên, nhập học muộn một tuần
Buổi đầu tiên nhập học tần ngần
Gặp một mẹ béo ơi là béo!
Vội hắng giọng hỏi dò khéo léo
"Ơ! Ông là...", hoá ra nó giống ta
Chẳng qua là mặt nó già già
So lúc ấy, mặt ta non choẹt

Tuần chính trị, đi họctoàn tán phét
Viết bản thu hoạch rồi bị giũa một tăng
Bởi tính ta hay sảng mã tàng tàng
Bị khiển trách vì viết nhăng trên giấy
Kể từ đó quyết tâm ta làm lại
Học điên cuồng thư viện tới thường xuyên
Chuyện ABC cứ tạm nguôi quên
Vì trong mắt con gái toàn hơn tuổi!!!

Qua năm nhất ta lớn thêm một tuổi
Lao động Đồng Hào hút điếu thuốc đầu tiên
Sáu tháng sau nghiện thuốc như điên
Thường "nhặt dế" trong những lần đói thuốc!

***
Kể từ lúc chuyển vào trong ký túc
Mới thấy mình thực sự sống sinh viên
Có những đêm mất ngủ triền miên
Xập xám, đô-mi-nô tha hồ sát phạt
Trưa lại chiều vừa đi vừa hát
Gõ muổng hào hùng bước xuống nhà ăn
Đây thiên đường cho những đứa đói ăn
Bốn đứa về quê, hai thằng ăn suất sáu
Cơm nội trú chụm đầu ăn rào rạo
Một xoong cơm và một xoong canh
Mỗi thằng có khi được lát cá tanh tanh
Cá ở nhà mẹ nuôi heo còn ngon hơn một chút!

Nhớ những đêm ta thèm ăn tí chút
Chạy xuống duới lầu ký sổ vô tư
Có lẽ mình trông mặt cũng hiền từ
Học bỗng lãnh, bu cứ trừ sòng phẳng!

Ký túc xá là thiên đường lãng mạn
Đêm lại đêm ngóng cổ tới OB
Còn nhớ lời thơ thằng bạn cùng quê:
"Ôi! OB tâm hồn ta ở đó!!!"
Dù nhiều lúc hết tiền nhục hơn con chó
Vẫn kiêu hùng sang gõ cửa phòng em
Mặt của ta đủ tin tưởng mượn tiền
Lại tinh tướng dẫn anh em bao ăn sáng

Quán cà phê kem năm rưỡi chiều xả láng
Mười giờ khuya về bọn bạn ngủ lăn queo
Ta làm con vạc ăn đêm học đến sáng ngủ quèo
Đến lớp làm chi, thầy giảng thì cũng ngủ
Thẻ thư viện chỉ dùng khi thi cử
Ấy vậy vẫn là lớp phó vô tư
Chơi vô tư còn học cứ từ từ
Kiến thức nói chung đủ xài là được.

(Còn tiếp)