Thứ Bảy, 28 tháng 8, 2010

Cách gửi bài cho blog

Bà con mình ơi,
Tớ tranh thủ hướng dẫn vài dòng bày bà con mình viết bài cho blog của khoá nhé:
1. Vào trang blogspot.com
2. Gõ "Đăng nhập" (Ở góc phải phía trên), nếu đang vào mail thì chỉ cần bấm vào chữ đăng nhập là vào được. Dùng tài khoản dhspqn@gmail.com (gõ dhspqn) và gõ password chung là vào được. Với những bạn đã được cấp quyền quản trị như Ngô Võ Lê, Trang... thì dùng tài khoản gmail của cá nhân đăng nhập là có thể viết bài.
3. Gửi bài: Bấm vào chữ "Bài đăng mới" ở thanh công cụ màu xanh sẽ gửi được bài. Nếu gửi từ file Word sẽ gặp tình trạng báo lỗi ,chỉ cần theo dõi báo lỗi (màu đỏ) chỗ nào thì xoá mã lỗi đó là đăng được bài.
4. Cách gõ bài, gửi ảnh tương tự như Word nên không hướng dẫn, có thắc mắc gì thì cứ nhắn lại Nam nhé!

Chúc bà con mình nhiệt tình, đủ rảnh để đóng góp nhiều cho blog của lớp

Thứ Năm, 26 tháng 8, 2010

Vĩnh biệt thầy Bùi Văn Lợi!

Tối nay, nhân đọc blog của thầy Hà Tùng Sơn, nhận được hung tin thầy Bùi Văn Lợi đã từ trần tại Hà Nội ngày 24.8.2010, sau một thời gian bệnh nặng. Những sinh viên khoá IX còn nhớ nhiều kỷ niệm với thầy. Trong giờ phút này, không biết nói gì hơn, xin được chuyển bài viết của thầy Hà  Tùng Sơn về blog, như một sự tưởng nhớ của toàn thể sinh viên khoá IX với Thầy.


Nhớ Bùi Lợi

Sáng nay lên trường, vừa mở cửa phòng thì Ngô Quang Hiển đang có chuyến công tác ở HN điện thoại báo Bùi Lợi đã mất chiều ngày hôm qua  tại BV Bạch Mai Hà Nội. Thi  thể đang quàn ở HN để đợi ngày đưa về an táng tại quê Lợi nơi Quỳnh Lưu Nghệ An. Nhận hung tin về người bạn người đồng nghiệp có hàng chục năm dạy với nhau ở khoa Văn ĐHQN mình cứ thảng thốt cả buổi sáng. Là bạn đồng môn ở KV ĐHV, Lợi học K15 mình K16,  bọn mình là lứa GV ban đầu cùng về dạy KV trường QNU. Lợi dạy văn học VN hiện đại, mình ở tổ nước ngoài.
Nhớ hồi mới về khoa, có hôm diễn ra trận đấu bóng đá trên sân vận động của trường, đám GV gồm các thầy giáo trong khoa  mà khi đó  bọn mình mới hai ba hai lăm tuổi thi đấu với đội bóng của SV trong khoa. Đội thầy đá với đội trò, các thầy thì lẻo khoẻo trò thì sung sức, riêng mình chẳng biết bóng bánh gì nên đá lung tung, Bùi Lợi chạy lại ghé tai  nói nhỏ: anh cứ đá  về phía gôn của bọn  SV ấy, đừng đá về gôn quân mình là được. Thật hài hước làm sao.
Ngẫm nghĩ lại thấy con người ta đúng là có số thật. Số Lợi là số ko sướng nếu ko nói là khổ. Khi mọi người cùng khổ thời bao cấp như nhau thì Lợi ngoài  giờ dạy trên lớp đại học  từng phải đi lao động phổ thông để kiếm sống thêm.
Khi mọi người gọi là bắt đầu có chút sướng lên thì Lợi dính bệnh nặng. Những năm cuối đời lại càng khổ vì bệnh tật.
Đã thế Bùi Lợi lại hay nặng lòng quan tâm đến thời cuộc, chuyện trường chuyện khoa anh đều ko rời ngay cả khi nằm trên giường  bệnh vì thế đã khổ lại càng khổ thêm, khổ thân xác và khổ cả tâm.
Sau cú đt của Ngô Quang Hiển, nhiều bạn bè khác cũng đt cho mình. Hải Vân, người dạy cùng tổ bộ môn với Lợi đang vừa phải chịu tang chồng cũng đt nói cái số BL sao mà khổ,  thương Lợi quá.
Vậy là khoa văn QNU của mình đã có mấy người ra đi mãi mãi. Trước Bùi Lợi là Võ Lý Hòa ra đi ở tuổi 45, sau Võ Lý Hòa là Nguyễn Khánh Nồng mất khi nghỉ hưu ở SG. Trước đó nữa là anh Huỳnh Văn Trứ dạy Hán Nôm. Tất cả đều ra đi do bạo bệnh.
Ai mất cũng khiến mình bần thần bởi dù thân thiết nhiều hay ít thì ít nhất cũng gắn bó với mình qua hàng chục năm giảng dạy ở khoa Văn QNU.  Bao nhiêu là kỉ niệm buồn vui.
Bùi Lợi, Võ Lý Hòa, Nguyễn Khánh Nồng, Huỳnh Văn Trứ dù đã đi mãi về thế giới bên kia thì vẫn cứ hiển hiện trước mắt mình như là mới gặp gỡ chuyện trò với nhau ngày hôm qua. Chuyện nhà chuyện khoa chuyện trường và cả chuyện đời.
Ở xa ko đến nơi bạn nằm xuống để thắp hương viếng bạn được mình viết mấy dòng này cầu mong Bùi Lợi được thanh thản nơi chín suối mà an giấc ngàn thu.
HÀ TÙNG SƠN

(Thọ Lộc)
Nguồn: http://vn.360plus.yahoo.com/tungsonbtv/article?mid=2093

Chủ Nhật, 22 tháng 8, 2010

Thơ Thanh Hiền

BT: Sau khi về lại Sài Gòn, bạn Thanh Hiền đã gửi về hộp thư của lớp 2 bài thơ đầy xúc cảm. Xin được công bố cùng bà con mình, như một kỉ niệm đẹp ngày hội ngộ! Đang chờ tiếp những bài khác của các bạn.

VỀ VỚI QUI NHƠN
                                 Thanh Hiền

Ta về đây với Qui nhơn
Với xôn xao sóng , với mơn man chiều
Với lần đầu nói lời yêu
Đên trăng lấp lánh , sóng chiều đại dương

Ta về thăm lại cố hương
Dấu chân son dưới mái trường còn không ?
Một Đầm Thị Nại mênh mông
Thuyền xưa , bến cũ bâng khuâng mái chèo ..
Một Ghềnh Ráng gió thông reo
Hồn thơ ngày đấy mây chiều còn không ?

Dẫu rằng xa cách núi sông
Vẫn nguyên vẹn trái tim hồng  Qui Nhơn !



CỐ HƯƠNG


Thôi nào bình minh rồi đó
Qui Nhơn ơi mối tình đầu
Tháng năm tưởng là dĩ vãng
Ai ngờ có kẻ chạnh đau.

Vết thương tưởng rằng đã khép
Đêm qua bỗng rỉ máu rồi
Em hồn nhiên như cây cỏ
Để sầu chiếc bóng đơn côi

Con tàu về Nam nặng trĩu
Mang theo cả trái tim buồn
Phương xa là trời mây phủ
Chạnh lòng đâu chỉ cố hương ?