Chủ Nhật, 22 tháng 8, 2010

Thơ Thanh Hiền

BT: Sau khi về lại Sài Gòn, bạn Thanh Hiền đã gửi về hộp thư của lớp 2 bài thơ đầy xúc cảm. Xin được công bố cùng bà con mình, như một kỉ niệm đẹp ngày hội ngộ! Đang chờ tiếp những bài khác của các bạn.

VỀ VỚI QUI NHƠN
                                 Thanh Hiền

Ta về đây với Qui nhơn
Với xôn xao sóng , với mơn man chiều
Với lần đầu nói lời yêu
Đên trăng lấp lánh , sóng chiều đại dương

Ta về thăm lại cố hương
Dấu chân son dưới mái trường còn không ?
Một Đầm Thị Nại mênh mông
Thuyền xưa , bến cũ bâng khuâng mái chèo ..
Một Ghềnh Ráng gió thông reo
Hồn thơ ngày đấy mây chiều còn không ?

Dẫu rằng xa cách núi sông
Vẫn nguyên vẹn trái tim hồng  Qui Nhơn !



CỐ HƯƠNG


Thôi nào bình minh rồi đó
Qui Nhơn ơi mối tình đầu
Tháng năm tưởng là dĩ vãng
Ai ngờ có kẻ chạnh đau.

Vết thương tưởng rằng đã khép
Đêm qua bỗng rỉ máu rồi
Em hồn nhiên như cây cỏ
Để sầu chiếc bóng đơn côi

Con tàu về Nam nặng trĩu
Mang theo cả trái tim buồn
Phương xa là trời mây phủ
Chạnh lòng đâu chỉ cố hương ?

3 nhận xét:

  1. Từ ngaỳ tung cánh bay xa,đến nay đã hai mươi năm rồi đấy!Vậy mà hồn thơ của Thanh Hiền vẫn trong trẻo,hồn nhiên như dáng dấp một cô bé thư sinh thuở nào ! Một Thanh Hiền cao xa,lãng mạn với vẻ bề ngoài là vậy!...Cái ẩn chứa đáng quí bên trong là một cái tâm hướng thiện,một tiếng lòng dịu dàng,đằm thắm thể hiện ở ngôn từ,giọng điệu và hiển hiện ở những hình ảnh,âm thanh,màu sắc...qua hai bài thơ.Tiếng thơ em là tiếng lòng hoài niệm về cố hương,về bạn bè,trường lớp như ấp ủ,miên man...Một tâm hồn thơ như vậy, anh Lan cứ ngỡ là Thanh Hiền trẻ mãi,không già.

    Trả lờiXóa
  2. Hai mươi năm . Giật mình khi nhìn lại quãng đời dài ta đã đi qua . Cuộc đời cho ta nhiều và cũng lấy của ta nhiều quá .
    Có một thời chúng ta thật giàu có : Thời gian , tuổi trẻ, mộng mơ. Một chuyến trở về với nhau ,trong niềm vui hội ngộ còn là chuyến hành hương về kỷ niệm . Anh Lan có hiểu em và các bạn thấm thía như thế nào khi Trần Hà Nam nói : " Mỗi mặt người đều muốn ghé môi hôn '
    Năm tháng đi qua , ai cũng già đi ..nhưng cái gốc của tâm hồn vẫn thế . có hơn chăng là sự đằm thắm hơn , lặng lẽ và dịu dàng hơn ..
    Cảm ơn anh . Thật nhiều . Bởi những cảm nhận đầy trìu mến về " cái con quỉ nhỏ " .

    Trả lờiXóa
  3. Còn đây góc phố hàng cây
    Còn đây ngọn sóng ngất ngây biển chiều
    Còn đây vạt nắng liêu xiêu
    Còn đây ánh mắt người yêu đi về
    Quy Nhơn thương nhớ bộn bề
    Giữ cho ta những đam mê thưở nào...
    (Trần Thu Hà cảm tác)

    Trả lờiXóa